11 tháng 10, 2008

Những chức năng thử nghiệm thú vị nhất của Gmail

Theo "truyền thống" Google, hãng luôn dành đất cho nhân viên sáng tạo tiện ích mới cho sản phẩm hiện tại được gọi chung là "Labs". Gmail tất nhiên không phải ngoại lệ, nhưng những tiện ích nhỏ mà thuận tiện này lại ít được người dùng biết tới. Để kích hoạt các chức năng Labs, bạn cần đăng nhập vào tài khoản Gmail. Tại góc trên cùng bên phải hòm thư, chọn Settings > Labs.

1. Superstar - sặc sỡ màu sắc

Bạn vốn có thói quen đánh dấu ngôi sao ("star") cho các mail đặc biệt để dễ tìm sau này? Superstar bổ sung thêm tới 5 ngôi sao mới để tiện "phân loại đặc biệt" hơn. Sau khi kích hoạt chức năng này, bạn có thể thay đổi ngôi sao đánh dấu trên tiêu đề thư bằng cách dùng nút S hoặc nhấn vào để thay đổi lần lượt.

Để tìm các thư với sao nhất định, kèm theo chữ "has" tông cụm từ khoá khi dùng chức năng search của gmail. (Ví dụ: "has: red-bang"). Để biết tên ngôi sao, bạn có thể đưa chuột lên trên khoảng vài giây.

Ngoài ra, bạn có thể dùng Custom Label Colours để tô điểm thêm cho hòm thư. Labels là chức năng bổ sung nhãn phân loại tương tự thêm "star", nhưng cụ thể và dễ tuỳ biến hơn. Mặc định, bạn chỉ có thể chọn 1 trong 6 màu label có sẵn. Custom Label Colour cho phép bạn đổi màu nhãn thư tuỳ thích thay vì chỉ được chọn màu mặc định.

Để bổ sung nhãn cho email, tích vào thư, chọn "New Label" trong danh sách "More Action".

Để thêm màu, chọn Edit labels > Add custom color, chọn màu và xác nhận.

2. "Lên đời" chat trong gmail

Mặc dù không phổ biến như Yahoo Messenger, tiện ích chat đi kèm theo Gmail tỏ ra rất hữu ích khi trao đổi các thông điệp ngắn tới bạn bè cùng dùng chung Gmail.

Picutures in chat: xem ảnh bạn bè trên cửa sổ chat nhúng trong gmail tương tự như avatar của Yahoo.

Right-side chat: chuyển ô chat sang bên phải của hòm thư.

Muzzle: tiết kiệm diện tích màn hình bằng cách giấu các đoạn status của friend trong cửa sổ chat

3. Mouse Gesture

Khởi đầu từ trình duyệt Opera, chức năng Mouse Geture dùng chuột thay vì nhấn nút để duyệt web được các trình duyệt khác học hỏi rộng rãi, từ Maxthon, Avant, tới Firefox.. và nay là Gmail, tất nhiên dưới dạng đơn giản hoá. Giữ chuột phải và di chuột sang hai bên trái/phải để xem lần lượt các mail được reply qua lại, hoặc đẩy lên để quay lại màn hình inbox.

4. Quote Selected text - chỉ hồi âm một phần trong thư

Qua rồi những ngày bạn phải "lọ mọ" xoá gần email chỉ để reply vài dòng cần thiết. Chức năng này cho phép bôi đen một đoạn chữ trong thư, và chỉ kèm theo đúng đoạn đó trong thư trả lời khi bạn nhấn "reply" lại cho người gửi.

5. "Công cụ phòng ngừa làm việc quá sức"

Mail Google là công cụ tuyệt vời giúp những người nghiện làm việc đêm có cơ hội nghỉ ngơi. Nếu làm quá khuya, bạn sẽ được Gmail hỏi vài phép tính đơn giản. Vẫn tỉnh táo trả lời đúng, bạn có thể làm làm việc tiếp. Trả lời sai, có lẽ đã dến lúc bạn nên nghỉ ngơi. Thời gian "hỏi thăm" có thể thay đổi trong mục Settings > General

Đi kèm với "công cụ chống làm việc quá giờ" này tuyệt vời nhất có lẽ là "Bộ dò quên file đính kèm" dành cho người đãng trí. Fogotten Attachment Detector sẽ nhắc nhở bạn chọn file đính kèm nếu trong thư đề cập đến chữ "attach" mà không thêm gì cả.

Trên đây là những tiện ích thú vị nhất trong "phòng thí nghiệm" Gmail. Bạn có thể thử lần luợt để chọn ra tiện ích ưng ý nhất.

Theo Dân Trí

8 tháng 10, 2008

Lịch sử Tết Halloween

Sự Liên-Hệ Giữa Tết Halloween, Tết Trung-Thu, và Tết Trung-Nguyên

I. Tết Halloween

Ngày lễ Halloween nhằm ngày 31 tháng mười dương-lịch. Ngày lễ này thực ra phải được coi như ngày Hội Halloween hay ngày Tết Halloween bởi vì nó vui-vẻ và nhộn-nhịp vô-cùng, nhất là đối với trẻ em.

Tối hôm trước của ngày lễ Halloween, tức là 30 tháng 10, được gọi là “đêm ma-quỉ” (devil’s night). Thường-thường các thanh thiếu-niên hay phá-phách trong đêm này, gây thiệt-hại đến tài-sản và tính-mạng của người dân. Bởi thế cho nên lực-lượng cảnh-sát đã phải tăng-cường mạnh để giữ trật-tự an-ninh trong “đêm ma-quỉ.” Các bậc phụ-huynh cũng được nhắc-nhở coi-chừng con em trong đêm kinh-hoàng này.

Hằng năm cứ đến đầu tháng mười, các học-sinh, nhất là những học-sinh mẫu-giáo và tiểu- học đã nôn-nao chuẩn-bị mừng Tết Halloween. Trẻ em đều thích mua hay đi hái bí-ngô tươi (pumpkin) để đem về đẽo làm lồng-đèn “Jack-o’-Lantern.” Chúng còn thích sắm
trang-phục đặc-biệt để mặc và mua mặt-nạ đeo để hóa-trang thành quỉ hay con thú vào tối ngày Tết Halloween trong lúc đi đến từng nhà xin kẹo bánh, gọi là đi “trick-or-treating.”

Chính vì để hòa vào nếp-sống nơi định-cư với ý nghĩa “nhập-gia tùy-tục,” chúng ta hãy cũng nhau tìm-hiểu thêm về ngày “Tết Halloween” này.

1. Nguồn Gốc Tết Halloween

Tết Halloween bắt nguồn từ ngày lễ “The Celtic Festival of Samhain” của dân-tộc Celts. Dân-tộc Celts sống cách đây khoảng hai ngàn năm ở phần đất bây giờ gọi là nước Anh (Great Britain), Ai-Nhĩ-Lan (Ireland), và phía bắc nước Pháp (France). Tết của dân-tộc Celts nhằm ngày 1 tháng 11 dương-lịch. Buổi lễ “The Celtic Festival of Samhain” được tổ-chức vào tối đêm trừ-tịch, đêm trước của năm mới, tức là 31 tháng 10 dương-lịch để tưởng-nhớ và vinh-danh Thánh Samhain, vị chúa-tể cai- quản những linh-hồn người chết. Người Celts tin rằng Thánh Samhain cho phép các linh-hồn người chết trở về dương-thế thăm gia-đình và ăn tết vào đêm trừ-tịch trong ngày tết của họ.

Vào năm 43 dương-lịch, dân tộc Celts bị người La-Mã chinh-phục và cai-trị lãnh-thổ của họ mà ngày nay gọi là nước Anh (Great Britain) trong khoảng 400 năm. Trong thời-kỳ này, hai ngày Hội-Mùa-Thu của người La-Mã được tổng-hợp với ngày hội kỷ-niệm Thánh Samhain của dân-tộc Celts. Một trong hai ngày Hội-Mùa-Thu này có tên là Feralia được tổ-chức vào cuối tháng 10 dương-lịch để vinh-danh người chết. Ngày hội thứ hai dùng để vinh-danh Thần Pomona, tức là Nữ-Thần Hoa-Quả và Cây-Cối.

Tục-lệ đoán vận-mệnh tương-lai được sử-dụng trong trò-chơi thi nhau cắn quả táo treo ở đầu một sợi dây hay thi nhau cắn quả táo được thả trong chậu nước vào ngày lễ Halloween có thể do tục-lệ của hai ngày Hội-Mùa-Thu này mà ra.

Tên Tết Halloween lấy từ tên của ngày lễ “All Saints' Day” bởi vì ngày 31 tháng 10 được gọi là “All hallows' Eve.

Nhà thờ Thiên-Chúa-Giáo lấy ngày 1 tháng 11 dương-lịch để thiết-lập Ngày-Các-Chư-Thánh (All Saints' Day). Ngày-Các-Chư-Thánh là một ngày linh-thiêng đã được những người theo đạo Thiên-Chúa tôn-trọng để vinh-danh các Thánh của đạo Thiên- Chúa, đặc-biệt đối với những Chư-Thánh không có ngày dành riêng để kỷ-niệm. Ngày Các Chư Thánh được tổ chức lần đầu tiên vào ngày 13 tháng 5 năm 609 (610?) dương-lịch khi Hoàng Đế Phocas tặng đức Giáo Hoàng Boniface IV ngôi đền cổ của người La-Mã để dùng làm nhà thờ.

Ở Anh trước đây, đêm Halloween đã từng được gọi là “Nutcrack Night” hay “Snap Apple Night” tức là một đêm dành cho gia-đình ngồi bên đống lửa hồng để nghe kể chuyện, ăn các hạt trái cây và ăn táo hay bôm.

Vào Ngày-Các-Chư-Thánh, những người nghèo đi ăn xin, tiếng Anh gọi là A-Souling, thường được người ta cho một thứ bánh gọi là bánh linh-hồn (soulcakes) với điều-kiện là những người ăn mày này phải cầu-nguyện cho người chết.

Khi người Tô-Cách-Lan (Scots) và người Ai-Nhĩ-Lan (Irish) đến định-cư ở Bắc-Mỹ, họ mang theo những phong-tục của họ. Tuy-nhiên, ở Bắc-Mỹ, Tết Halloween mới được thịnh-hành kể từ thế-kỷ thứ 18 trở đi mà thôi.

2. Phong Tục Trong Ngày Halloween

a. Trick-Or-Treating

“Trick-or Treating” được coi là một trò chơi chính của hầu-hết các trẻ em ở Bắc-Mỹ trong ngày Tết Halloween. Những trẻ em mặc các trang-phục hóa-trang và đeo mặt-nạ rồi đi từ nhà này qua nhà khác, gõ cửa để gặp chủ nhà và nói “trick-or-treat.” Câu này có nghĩa là: “Nếu muốn chúng tôi không chơi xấu thì hãy đãi chúng tôi cái gì đi.” Để tránh bị chơi xấu, chủ nhà đãi chúng kẹo, bánh-trái, và ngay cả cho tiền chúng nữa.

b. Gây Quỹ Cho UNICEF

Có những em học sinh, nhân ngày này, đi quyên-tiền gây-quỹ cho cơ-quan UNICEF. UNICEF là chữ viết tắt của United Nations International Children's Emergency Fund, một cơ-quan do Liên- Hiệp-Quốc thành-lập vào năm 1946 để giúp-đỡ các trẻ em trên toàn
thế-giới về thực-phẩm, thuốc-men, v.v. Các trẻ em mang hộp giấy có hai màu, màu da cam và màu đen, đã được Liên-Hiệp-Quốc công-nhận để đi quyên-tiền về nộp cho cơ-quan này hầu dùng vào việc cứu giúp trẻ em nghèo khó trên khắp thế-giới.

Cơ-quan UNICEF đã và đang cung-cấp những dịch-vụ căn-bản về y-tế, giáo-dục, đồ ăn, thức uống, và vệ-sinh cho trên 140 nước trên thế-giới. Có vào khoảng 2 triệu học sinh Canada mang hộp đi quyên-tiền cho UNICEF vào mỗi dịp Tết Halloween. Kể từ năm 1955, Canada đã gây-quỹ được tất cả là $58.3 triệu cho UNICEF. Có vào khoảng 55 phần trăm trẻ em tiểu-học ở Canada tham-gia mỗi năm vào việc gây-quỹ này trong dịp Halloween.

Theo mục “UNICEF” của tờ báo The London Free Press, số ngày 31-10-96, cơ-quan thống kê Angus Reid đã tiết lộ rằng có 85 phần trăm trong số những người được phỏng-vấn trên toàn lãnh-thổ Canada đã giúp cơ-quan UNICEF qua việc cho tiền trong dịp Halloween.

Sở-dĩ cơ-quan UNICEF dùng cái hộp có màu da cam và màu đen vì đây là hai màu tượng trưng cho Tết Halloween. Trang-phục trong ngày Halloween thường có hai màu chính là màu da cam và màu đen. Ta thấy quả bí pumpkin màu cam và con dơi màu đen cũng được coi là màu tiêu biểu cho Halloween. Người ta còn gọi ngày Halloween là ngày “Orange and Black Day.

c. Biện-Pháp An-Toàn Cho Trẻ Em và Người Lớn trong Đêm Halloween

Đã có rất nhiều tai-nạn xảy ra trong Tết Halloween. Chính vì thế, người ta đã dự-trù kế-hoạch an-toàn cho trẻ em đi “trick-or-treating” trong ngày tết này bằng cách:

- Khuyên các em đeo băng phản-chiếu ánh-sáng lên quần áo để báo hiệu cho xe-cộ khỏi đâm vào hầu tránh tai-nạn.

- Nên mặc đồ hóa-trang ngắn gọn và khó bén lửa để tránh vấp ngã và khỏi bị cháy. Để tránh bị lạnh khi đi “trick-or-treating,” nên mặc quần áo thật ấm ở bên trong đồ hóa-trang.

- Nên vẽ mặt thay vì đeo mặt-nạ để tránh bị mặt-nạ che mất tầm quan-sát khi đi ở ngoài đường. Nếu đeo mặt-nạ trong khi đi thì nên đẩy mặt-nạ lên trán để dễ nhìn.

- Khi các em nhỏ đi “trick-or-treating,” các phụ-huynh nên đi theo. Nhớ mang đèn pin (flashlight), và chỉ đến các nhà nào có đèn sáng mà thôi. Nên cho trẻ ăn cơm chiều, ăn cho đỡ đói mà thôi, trước khi đi để tránh cảnh “bụng đói cật rét.” Khi đói và rét, trẻ em dễ bị cảm.

- Trẻ em chỉ nên đi “trick-or-treating” ở những nhà quanh hàng-xóm mà thôi.

- Chỉ đi vào nhà người ta bằng cửa trước và tránh dùng cửa hậu hay cửa bên hông nhà để tránh các bất-trắc xảy ra.

- Chỉ nên qua đường ở chỗ ngã-tư hay ngã-ba và tránh sang ngang đường ở khoảng giữa hay đi giữa hai xe đang đậu ở vệ đường và phải quan-sát kỹ hai chiều trước khi qua đường để tránh tai nạn xảy ra.

- Nhớ cho trẻ mang theo ít tiền trong túi và giấy tờ có biên địa-chỉ, số điện-thoại, và tên cha mẹ để phòng khi trẻ lạc thì có người giúp đưa về.

- Phụ-huynh dặn trẻ đừng nên ăn bất cứ thứ gì khi người ta cho mà phải đợi đến khi về nhà để cha mẹ xem xét kỹ trước khi ăn. Thấy những gói kẹo nào nghi-ngờ có gì bất thường, phụ-huynh có thể đến nhà thương để nhờ kiểm-soát lại bằng quang-tuyến X. Có nhiều nhà thương họ làm chuyện này miễn-phí và họ khuyến-khích dân-chúng cứ lại nhờ nếu cần. Nếu có muốn ăn kẹo bánh người ta cho trong lúc đi đường, chỉ ăn những kẹo bánh còn nguyên trong gói để tránh ngộ-độc.

- Khuyên các chủ nhà phải cẩn-thận đề-phòng hầu tránh bị kẻ bất-lương lợi-dụng dịp Halloween để ăn-cướp và bắt-cóc trẻ em. Để đèn ở trước cửa nhà cho sáng, khóa xe và khóa cửa nhà để xe (garage). Nếu thấy gì khả-nghi, phải báo ngay cho cảnh-sát.

- Nếu phụ-huynh không đi “trick-or-treating” với trẻ, phải biết rõ lộ-trình chúng định đi để theo-dõi khi cần. Nhắc trẻ phải chịu trách-nhiệm về mọi hành-động của chúng.

- Nên để ý kiểm-soát sinh-hoạt của con em ở tuổi vị-thành-niên trong đêm “Devil's Night,” 30 tháng 10, để ngăn-ngừa các em khỏi đi tụ-họp làm các việc phạm-pháp.

d. Đèn Bí-Ngô “Jack-O’-Lantern”

Trong ngày Tết Halloween hiện nay, mỗi nhà thường trang-trí cây đèn-lồng làm bằng quả bí-ngô pumpkin. Người ta mua những quả pumpkin về khoét rỗng ruột, đẽo vỏ ngoài thành hình một cái mặt có đủ mắt mũi mồm để khi đốt nến (đèn cầy) bên trong, ánh-sáng có thể tỏa ra giống như cây đèn. Cây đèn làm bằng quả bí pumpkin trong ngày Tết Halloween được gọi là Jack-o'-Lantern. Có nhiều người mua cây đèn Jack-o'-Lantern làm bằng nhựa màu vàng da cam có bán sẵn ở các cửa tiệm.

Ngày xưa ở Anh và Ai-Nhĩ-Lan, người ta dùng củ cải đỏ, khoai tây và củ cải tây để làm lồng-đèn trong ngày Tết Halloween. Sau khi phong-tục này được du-nhập vào Bắc-Mỹ, những quả bí-ngô pumpkin mới bắt đầu được sử-dụng làm lồng đèn như hiện nay.

Theo chuyện thần-thoại Ai-Nhĩ-Lan, Jack-o'-Lantern là biệt-hiệu của một người đàn ông tên là Jack. Anh Jack này khi chết không thể lên thiên-đàng vì lúc còn sống anh là người bần-tiện và bủn- xỉn. Anh ta cũng không thể xuống địa-ngục vì anh ta đã chế-riễu quỉ-sứ
ma-vương. Kết-quả là linh-hồn anh chàng Jack phải đi lang-thang trên dương-thế với cái đèn lồng cho đến Ngày Phán Xử (Judgment Day).

Theo sách Tân-Ước (New Testament), Ngày Phán-Xử là ngày tận-cùng của một thời-đại. Theo Gospels và sách Book of Revelation, vào ngày này quả đất và bầu trời ở trong tình-trạng ồn-ào hỗn- độn, người chết trỗi dậy từ những nấm mồ, và Chúa Jesus hiện ra để phán-xử tất cả những người sống cũng như người chết. Trong việc phán-xét hạnh-kiểm của họ, Chúa xem xét những hành-động mà con người đã làm cho nhau, cả điều tốt cũng như điều xấu.

đ. Tục Bói-Toán Bắt Nguồn Từ Tết Halloween

Một vài cách bói-toán để đoán tương-lai đã có ở Âu-Châu từ hàng trăm năm trước đây đều bắt nguồn từ Tết Halloween mà ra. Chẳng hạn những vật như đồng tiền xu, cái nhẫn, và cái đê (cái đê dùng để đeo ở đầu ngón tay trong khi khâu cho kim khỏi đâm vào) được đem bỏ vào bánh nướng hay đồ ăn khác. Người ta tin rằng trong khi ăn, nếu ai ăn nhằm phải cái bánh trong có đồng tiền xu sẽ trở nên giầu sang, gặp cái nhẫn sẽ sớm có vợ hay chồng và gặp cái đê sẽ ở góa suốt đời.

Ngày nay, ngoài cách bói-toán cổ-truyền trên, người ta còn dùng phương-pháp bói bài Tây hay xem chỉ bàn tay để đoán tương-lai trong Tết Halloween.

e. Các Tục Lệ Khác Của Ngày Tết Halloween

Tục cắn quả táo ở trong chậu nước có lẽ được bắt đầu ở Anh. Ngày nay người ta còn gắn tiền vào quả táo để tưởng-thưởng thêm cho ai cắn được quả táo. Nhiều người còn tin là vào ngày Tết Halloween, ma-quỉ đi lang-thang khắp nơi trên dương-thế và các mụ phù-thủy cũng họp nhau vào ngày 31 tháng 10 dương lịch. Đối với những người không tin ma-quỉ và phù-thủy, họ vẫn coi những trang- phục có vẽ hình dáng mụ phù-thủy và ma-quỷ là tượng-trưng cho Halloween.

II. Tết Halloween, Tết Trung-Thu, và Tết Trung-Nguyên

Chúng ta có thể nói Tết Halloween bao gồm một phần của ngày Tết Trung-Thu và một phần của ngày Tết Trung-Nguyên của ta.
Trong Tết Halloween, người ta cầu-nguyệu cho những người chết giống như trong tục-lệ Tết Trung-Nguyên, tức là Tết Rằm Tháng Bảy hay Lễ Vu-Lan. Cả hai ngày "Tết Halloween” và “Tết Trung-Nguyên” đều là ngày để người ta tưởng nhớ và vinh-danh người đã chết. Tết Halloween cũng là dịp để trẻ em vui chơi thỏa-thích giống như ngày Tết Trung-Thu của ta.

Văn-hóa Đông và Tây gặp nhau ở một điểm là đều công-nhận có linh-hồn sau khi người ta chết. Nhưng có một điều khác biệt là người Việt-Nam ta coi trọng linh-hồn của người thân hơn. Chính vì vậy nên mới có cúng lễ, cầu siêu, đọc kinh báo hiếu cũng như đốt vàng mã cho cha mẹ, ông bà, tổ-tiên trước khi cầu-nguyện cho những linh-hồn của người vô thừa-nhận vào dịp Tết Trung-Nguyên. Ở Âu-Tây người ta phần lớn theo đạo Thiên-Chúa nên trước đây việc cúng lễ hay cầu-siêu cho ông bà cha mẹ không được coi làm trọng. Ngày nay tuy có phần đổi mới hơn trước, nhưng vẫn còn trong tình-trạng giao-thời.

Ghi-Chú: “Trung-Nguyên” nghĩa là rằm tháng bảy. “Vu Lan” là tên cái giường. Giường vu- lan được làm bằng tre, có ba chân, và dùng để treo tiền của cùng đồ bằng mã (đồ làm bằng giấy để giả làm đồ thật) lên mà đốt.

Theo cuốn Việt-Nam Phong-Tục của Phan Kế Bính, Tết Trung-Nguyên được định nghĩa như sau: “Rằm tháng bảy gọi là Tết Trung-Nguyên. Ta tin theo sách Phật, thường cho hôm ấy là ngày vong-nhân xá tội, nghĩa là người dưới âm-phủ được tha tội một ngày hôm ấy. Bởi vậy nhiều nhà mua vàng mã cúng gia-tiên, các nhà có người mới mất, cũng hay đốt mã làm chay vào hôm ấy.

Theo cuốn Luân-Lý Giáo-Khoa Thư, Lớp Sơ Đẳng, của Việt-Nam Tiểu-Học Tùng-Thư, Tết Trung-Nguyên được định-nghĩa như sau: “Tết này ăn vào ngày rằm tháng bảy. Cứ theo sách nhà Phật, thì ngày ấy các vong-nhân ở dưới Am-phủ được xá-tội, nên các nhà làm cơm cúng và mua vàng mã đốt cho ông bà ông vải (ancestors).”

Ngày nay người ta làm cho ngày Tết Trung-Nguyên có ý-nghĩa hơn bằng cách đề cao chữ hiếu và gọi ngày này là Ngày Báo-Hiếu. Thật là một việc làm đầy ý-nghĩa. Người ta còn cụ-thể-hóa ý- nghĩa này bằng cách cài bông hồng vào áo để nhớ đến công ơn mẹ cha; bông màu trắng tượng trưng cho cha hay mẹ đã mất và bông màu đỏ dành cho cha hay mẹ còn sống. Thật diễm-phước cho những ai được đeo hai bông hồng màu đỏ trong ngày Tết Trung-Nguyên vì “phụ-mẫu tại tiền như Phật tại thế.”

Cái đặc-biệc của ngày Tết Trung-Nguyên thời nay là “sự báo-hiếu,” không những báo-hiếu cho những người đã nằm xuống mà còn báo hiếu đối với người còn sống. Nhờ vào khía cạnh tâm-lý của việc tiếc nhớ người quá-vãng để củng-cố tình gia-đình đối với người còn sống. Đây cả là một nghệ-thuật giáo-dục chúng-sinh.

Đành rằng chữ hiếu chỉ có ý-nghĩa trong khi cha mẹ ông bà còn sống, nhưng người ta vẫn coi thường và lơ-là cái gì hiện có mà chỉ ăn-năn hối-hận khi sự đã rồi. Ngày Tết Trung-Nguyên hiện nay có cái tác-dụng nhắc con cháu phải có bổn-phận đối với ông bà cha mẹ ngay khi còn sống để khỏi hối- tiếc về sau.

Người Tây-phương vì quá bận-rộn với đời sống vật-chất cá-nhân nên đời sống đại gia-đình có vẻ lỏng-lẻo. Chính vì thế người ta mới đặt ra “Ngày của Bố” (Father’s Day) và “Ngày của Mẹ”(Mother’s Day). Việt-Nam ta thì con cái có bổn-phận “định-tỉnh thần-hôn” tức là sáng viếng tối thăm (thần là buổi sớm, hôn là buổi tối; định-tỉnh là thăm hỏi cha mẹ). Ngày nào cũng là ngày dành báo-hiếu cho bố cho mẹ nên không cần có ngày đặc-biệt nào dành cho bố cho mẹ như người ở Bắc-Mỹ này.Nhưng rồi dần-dà vì nhu-cầu đời-sống vật-chất càng ngày càng tăng, con cái người Việt-Nam lại quên cả bố lẫn mẹ. Bởi vậy ngay nay, Tết Trung-Nguyên mới trở-thành “Mùa Báo-Hiếu.” Cái may-mắn là ngoài mùa báo-hiều, các bậc cha mẹ người Việt lại được con cháu nhớ đến vào các ngày “Mother’s Day” và “Father’s Day” nữa. Nhờ đó các bậc làm cha mẹ cũng được an-ủi phần nào trong thời buổi “văn-minh vật-chất nước người làm mời nhân-nghĩa làm phai
cương-thường
” này.

III. KẾT LUẬN

Giữ cái hay của mình và học cái hay của người là điều quý-hóa nhất để duy-trì và phát-huy văn-hóa của chúng ta. Chúng tôi hy-vọng với bài viết này một phần nào sẽ giúp cho những ai muốn tìm hiểu về Tết Halloween, Tết Trung-Thu và Tết Trung-Nguyên để đời-sống của chúng ta và con cháu chúng ta có thêm ý-nghĩa.

4 tháng 10, 2008

Bàn tay của bạn nói lên điều gì?

Bàn tay với làn da khô, móng tay bị rạn không chỉ do bạn không chú ý chăm sóc đôi bàn tay của mình, mà nó còn thể hiện tình trạng sức khoẻ của bạn, thậm chí còn là biểu hiện của những căn bệnh tiềm ẩn trong cơ thể trong đó có cả ung thư. Đối với các bác sĩ, họ có thể nhìn vào những biểu hiện của bàn tay để bắt bệnh chính xác hơn là gương mặt của bạn.

Dưới đây là một số biểu hiện bệnh lý được thể hiện trên bàn tay con người:

1. Gan bàn tay bị ửng đỏ - Biểu hiện của bệnh xơ gan

Bàn tay của bạn có thể nói với bác sĩ về hiện trạng lá gan của bạn. Một trong những dấu hiệu cổ điển nhất của các bệnh liên quan đến gan như bệnh xơ gan chính là gan bàn tay bị ửng đỏ. Bệnh xơ gan là do gan bị tổn thương do bạn uống quá nhiều rượu hoặc ảnh hưởng do suy nghĩ quá nhiều.

Việc ửng đỏ này ảnh hưởng đến vùng bên ngoài lòng bàn tay gần các ngón tay còn được gọi là sự phát ban gan bàn tay. Các mạch máu dưới da bị giãn ta do sự mất cân bằng về hormone do các bệnh liên quan đến gan gây ra.

(Ảnh minh họa: RBS)

2. Đốt ngón tay to ra bất thường - Lượng cholesterol trong máu tăng cao

Những chỗ sưng lên ở đốt ngón tay là do lượng cholesterol trong máu tăng cao. Khi bạn bị như vậy bạn sẽ gặp khó khăn khi nắm tay lại. Việc dư thừa chất béo này được tích tụ trong nhiều năm xung quanh các cơ khiến cho nó bị cứng lại. Những người bị như vậy thường có lượng cholesterol trong máu rất cao từ lúc được sinh ra. Tuy nhiên, không có một dấu hiệu rõ ràng về tình trạng này khiến cho họ không được điều trị và có thể chết do bệnh tim khi tuổi còn trẻ.

3. Hội chứng "móng tay hình thìa" - Biểu hiện của căn bệnh thiếu máu

Tất cả trong chúng ta đều có cấu tạo móng tay lồi lên, nhưng đối với những người có móng tay võng sâu ở giữa thì thường họ là những người thiếu sắt.

Bác sĩ thường gọi căn bệnh này là koilonychia hoặc "móng tay hình thìa". Những người bị như vậy thường rơi vào tình trạng mệt mỏi do thiếu máu và cần phải bổ sung thêm chất sắt. Việc thiếu máu sẽ khiến cho móng tay yếu, mỏng dần và lâu ngày sẽ bị hỏng.

4. Đầu ngón tay phồng to - Biểu hiện của bệnh ung thư phổi

Nếu đầu ngón tay của bạn to ra ở đầu và có hình vòm thì đó chính là dấu hiện của những căn bệnh nguy hiểm như ung thư phổi hay u trung biểu mô.

Sở dĩ có biểu hiện như vậy là do sự hình thành của chất PGE2 tạo ra chứng viêm phổi. Chứng viêm phổi tạo sự sản sinh PGE2 tăng cao thậm chí nhiều gấp 10 lần nhu cầu của cơ thể. Điều đó khiến các đầu ngón tay to ra và sưng tấy.

5. Móng tay có màu xanh - Biểu hiện của những căn bệnh liên quan đến tim

Một trong những cách bác sĩ có thể kiểm tra lượng oxy lưu thông trong máu là bằng cách kiểm tra móng tay, đầu ngón chân và môi. Màu hồng thể hiện sự lưu thông bình thường của máu, màu xanh thể hiện cơ thể bạn đang thiếu oxy trong máu bởi máu không được lưu thông đầy đủ tại các vị trí trên cơ thể.

Được gọi là chứng xanh tím, móng tay như vậy có thể cho thấy dấu hiệu tổn thương của tim bạn.

6. Móng tay có chấm trắng - Biểu hiện của bệnh viêm khớp

Nếu bạn thấy xuất hiện những chấm trắng trên móng tay giống như sáp nến chảy đó có thể là dấu hiệu của căn bệnh viêm khớp cho dù những vết đó không sưng và cũng không hề làm bạn đau.

Càng nhiều ngón tay và ngón chân của bạn bị như vậy có nghĩa là bệnh của bạn càng nặng. Dấu hiệu này là do tụ bạch huyết hình thành bởi sự tăng mạch máu dưới vùng móng tay do bệnh viêm khớp gây ra.

7. Lồi những cục cứng ở ngón tay - Biểu hiện của bệnh viêm khớp xương

Lồi những cục cứng như hạt đậu sẽ khiến bạn đau khi hoạt động ngón tay. Đây là dấu hiệu của bệnh viêm khớp xương ở một bộ phận nào đó trên cơ thể như hông hoặc đầu gối.

Những cục cứng này có tên là Heberden, mang tên một bác sĩ người Anh William Heberden đã phát hiện ra nó lần đầu tiên vào thế kỉ 18.

8. Móng tay có hai màu khác biệt - Biểu hiện của bệnh thận

Khi móng tay nửa dưới phần gần da có màu trắng, nhưng nửa trên có màu nâu, đó chính là biểu hiện của bệnh thận. Tình trạng này là do việc tạo ra ure, một chất thừa được thận tiết ra và bị kết tinh lại dưới da và móng tay.

9. Móng tay có mồ hôi - Biểu hiện của bệnh liên quan đến tuyến giáp

Sự hoạt động quá mức của tuyến giáp để lại nhiều ảnh hưởng với phụ nữ hơn là nam giới. Tuyến giáp là tuyến sản sinh ra hormone kiểm soát sự trao đổi chất trong cơ thể. Bởi vậy, khi bị bênh liên quan đến tuyến giáp bạn sẽ thấy móng tay nóng và tiết ra mồ hôi.

10. Bàn tay phát triển ngoại cỡ - Biểu hiện của bệnh phát triển tuyến yên

Nếu bàn tay của bạn to ra một cách bất thường có thể bạn đang mắc chứng bệnh to cực.

Chân, môi, mũi và tai bạn có thể cũng bị ảnh hưởng do tuyến yên trong não tiết ra quá nhiều hormone tăng trưởng, thông thường là do sự phát triển của một khối u lành làm rối loạn việc sản sinh hormone. Bệnh này thường gặp ở độ tuổi trung niên.

Theo DM, VTV

3 tháng 10, 2008

Quái vật, ma quỷ và thần thánh: Tại sao chúng ta lại tin?

Tác giả: Robert Roy Britt

Quái vật ngày nay có ở mọi người, niềm tin mà con người dành cho chúng cũng mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Điều khó tin hơn là tại sao lại có quá nhiều người bỏ tiền cho những bằng chứng mơ hồ, những mưu đồ mờ ám và những thông tin sai rành rành tuyên truyền về những câu chuyện hoang đường thường chỉ ẩn chứa một sự thật duy nhất, đó là họ đang rút hầu bao của họ vào túi những kẻ cung cấp tin.

Theo một số cuộc phỏng vấn với những người nghiên cứu lĩnh vực này, điều quan trọng là con người muốn tin, lý do rất đơn giản là họ không thể không tin.

Brian Cronk, giáo sư tâm lý học thuộc Đại học miền tây bang Missouri, cho biết: “Rất nhiều người chỉ đơn giản là muốn tin. Bộ não con người luôn luôn cố tìm hiểu căn nguyên xảy ra mọi chuyện, khi lý do chưa rõ ràng, họ có xu hướng bịa đặt ra những lời giải thích kỳ quái”.

Phylis Canion cầm cái đầu của con vật mà bà gọi là con Chupacabra tại nhà của bà ở Cuero, Texas vào thứ 6 ngày 31 tháng 8, năm 2007. Bà phát hiện con vật kỳ lạ nằm chết bên ngoài trại nuôi gia súc, bà nghĩ rằng nó chính là con vật đã giết rất nhiều gà trong trại nuôi của bà. Con vật trông xấu xí có đôi tai lớn được phát hiện vào mùa hè này ở Cuero chẳng phải là con chupacabra hút máu bí ẩn nào cả, mà nó chỉ là một con chó sói đồng cỏ đã già mà thôi. (Ảnh: AP Photo/ Eric Ga0y)

Một câu hỏi có liên quan này sinh lúc này là: Liệu niềm tin vào những điều huyền bí có liên hệ với niềm tin tôn giáo hay không?

Câu trả lời cho câu hỏi trên mang nhiều sắc thái, nhưng các nghiên cứu lại đưa ra một kết luận khá thú vị: những người có tín ngưỡng lại không tin vào những điều huyền bí, mà họ đặt sự trung thành vào một vị thần; trong khi những người không theo tôn giáo nào lại có cơ hội tự do tin vào Bigfoot hay có thể tìm đến các ông đồng, bà đồng.

Giáo sư xã hội học Carson Mencken thuộc đại học Baylor cho biết: “Những người theo đạo Cơ đốc hay các giáo phái tin vào điều huyền bí, vân vân, tất cả họ đều có một điểm chung: định hướng tâm linh tới thế giới”.

Những câu chuyện phóng đại

Tuần trước có ba người đàn ông kể rằng họ có dấu tích của Bigfoot trong một chiếc máy ướp lạnh. Câu chuyện của họ được đưa lên rất nhiều trang web ở mọi nơi từ những bằng chứng cuối cùng của sinh vật cho đến trường hợp thuyết phục để duy trì câu chuyện nhảm nhí tiếp tục lan xa, những chiếc máy đếm tiền dành cho các đồ trang sức có Bigfoot và cả các khác du lịch nữa. Tất cả ba người đàn ông có liên quan đều kiếm tiền từ chính niềm tin vào sự tồn tại của sinh vật Bigfoot. Ngay cả phương tiện truyền thông chính thống cũng thết đãi buổi họp báo thứ 6 với phát hiện lý thú nói trên.

Phản ứng của công chúng cũng rất đa dạng, từ sự tò mò đầy hoài nghi đến niềm tin mù quáng.

Một độc giả đưa ra suy nghĩ về câu chuyện trên LiveScience nghi ngờ những lời khẳng định rằng: “Tôi tin nó có tồn tại, nhưng tôi không chắc chắn. Tôi nghĩ là chúng ta sẽ tìm ra nếu nó ở tít trên cao. Tuy nhiên, tôi biết nó có tồn tại”.

Một cuộc kiểm tra tìm hiểu Bigfoot không đem lại kết quả gì ngoài ADN của con người và thú có túi ôpôt – một sinh vật nhỏ giống mèo.

Cũng trong tuần trước, tại Texas người ta phát hiện con chupacabra – con quái vật tồn tại trong các câu chuyện dân gian của người Mỹ Latin. Dù việc phát hiện ra nó gây chấn động mạnh nhưng vụ việc hoàn toàn có thể được làm sáng tỏ. Tên của con vật có nghĩa là “kẻ hút máu dê”.

Bức ảnh được người thợ săn Rick Jacobs cung cấp vào thứ 2 ngày 29 tháng 10 năm 2007 cho thấy hình ảnh được máy ảnh chụo tự động tại Rừng quốc gia Allegheny, bang Pennsylvania vào ngày 16 tháng 9 năm 2007. Điều chắc chắn duy nhất về sinh vật lọt vào ống kính của người thợ săn là một số người đã đưa ra cái ý niệm về yêu quái khổng lồ, hay còn gọi là bigfoot (chân lớn). Những người khác lại cho rằng đó chỉ là một con gấu bị viêm da nặng. (Ảnh: AP Photo/ Rick Jacobs)

Ellie Carter – thực tập sinh tuần tra tại văn phòng cảnh sát hạt DeWitt – đã nhìn thấy con vật rồi tất nhiên đã loan báo rộng rãi. “Chính là nó, nó nhìn chằm chằm vào chúng tôi. Tôi nghĩ nó là con chupacabra”. Sau khi xem một đoạn phim về con vật do phó phòng cảnh sát thực hiện, nhà sinh học Scott Henke thuộc Đại học A&M Texas nói rằng: “Chắc chắn nó là một con chó”, theo câu chuyện đăng trên trang web của Scientific American.

Trong khi đó, quận trưởng cảnh sát không hề có bất cứ hành động gì để chấn an các suy nghĩ quá khích, thậm chí ông còn để lộ sự vui sướng vì đang có một con quái vật trong tay mình. Quận trưởng cảnh sát Jode Zavesky nói: “Tôi yêu nó vì hạt DeWitt”, có lẽ ông ấy sẽ chỉ rùng mình nếu thả sổng ma cà rồng hay ma sói.

Với lời chứng thực như thế cũng như xu hướng tin của con người về bất cứ điều gì, rõ ràng là Bigfoot và chupacabra chỉ là hai thành viên trong số các nhân vật huyền bí cũng như những truyền thuyết hay ý tưởng đáng ngờ nhưng không bao giờ biến mất.

Trong một nghiên cứu năm 2006, các nhà nghiên cứu phát hiện ra một số lượng các sinh viên đại học cao đáng ngạc nhiên có tin vào tâm linh, phù thủy, khả năng ngoại cảm, và các ý kiến gây thắc mắc khác. 40% các sinh viên tin rằng nhà cũng có thể bị ma ám.

Tại sao con người hứng khởi muốn tin vào những bằng chứng mong manh, bịa đặt về các suy nghĩ, các sinh vật kỳ quái? Tại sao lĩnh vực dị thường, từ dự đoán tâm linh đến việc phát hiện ra UFO, lại hấp dẫn nhiều người đến thế?

Thượng đế chắc đã phát điên

Kể từ khi con người hoàn thiện, họ đã tin vào những gì siêu nhiên, từ thần thánh đến ma quỷ và bây h là bất cứ loại quái vật nào tồn tại giữa hai thái cực.

Christopher Bader – nhà xã hội học thuộc đại học Baylor kiêm cộng sự với Mencken – giải thích: “Trong khi rất khó để biết được chắc chắn thì xu hướng tin vào những điều kỳ quái lại tồn tại ngay từ thuở ban đầu. Cái thay đổi chính là nội dung của những câu chuyện kì lạ. Ví dụ như có rất ít người tin vào các nàng tiên và chú lùn ngày nay. Nhưng khi niềm tin vào các nàng tiên mờ đi thì những niềm tin khác, ví dụ như niềm tin vào UFO, lại nảy sinh và chiếm chỗ”.

Việc tìm hiểu tại sao con người lại đi theo hướng đó quả là một điều khó khăn.

Cronk – giáo sư tâm lý học – trả lời trong một cuộc phỏng vấn thư điện tử như sau: “Đây là đồ tạo tác do khao khát của bộ não chúng ta tạo ra để tìm ra nguyên nhân cũng như hệ quả. Khả năng dự đoán tương lai chính là cái khiến con người chúng ta trở nên ‘nhanh trí’ nhưng nó cũng mang lại hậu quả phụ như bệnh mê tín dị đoan và niềm tin vào những điều khác thường”.

Đây là bức ảnh chụp năm 1977 được tráng rửa từ tấm phim 16 mm của Ivan Max cho thấy hình ảnh Big Foot huyền thoại trên ngọn đồi ở miền bắc California. (Ảnh: AP Photo/File)

Benjamin Radford – tác giả viết sách, điều tra viên về những điều dị thường kiêm biên tập quản lý tạp chí Skeptical Inquirer – cho biết: “Con người đầu tiên bắt đầu tin vào những điều siêu nhiên vì họ đang cố tìm hiểu những gì họ không giải thích được. Nó cũng có quá trình tương tự như thần thoại học: Khi con người không thể hiểu được tại sao mặt trời lại mọc và lặn mỗi ngày, họ đã nghĩ rằng có một chiếc xe ngựa đã kéo mặt trời qua thiên đàng”.

Theo Radford giải thích, trước khi có những lời giải đáp mang tính khoa học hiện đại cho giả thuyết về bệnh dịch, con người không thể hiểu được tại sao bệnh dịch có thể lây truyền từ người này sang người khác. “Họ không hiểu tại sao đứa trẻ bị chết non, hay tại sao hạn hán lại xảy ra, vì thế họ tin rằng những hiện tượng này có nguyên cớ siêu nhiên”.

“Tất cả mọi xã hội đều viện đến những điều siêu nhiên để giải thích mọi vấn đề trước khi họ có thể hiểu được cũng như kiểm soát được, đặc biệt là các sự kiện tốt hay xấu. Ở nhiều nơi, thậm chí đến cả ngày nay, người ta vẫn tin rằng thảm họa hay vận xui là do bị nguyền rủa hay do phù thủy gây ra”.

Điều này làm nảy sinh một câu hỏi lớn hơn: mặc dù khoa học đã giải đáp được nhiều câu hỏi trong vài thế kỉ qua, tại sao niềm tin vào những điều huyền bí vẫn tồn tại mãnh liệt như thế?


Quái vật ngày nay có ở mọi người, niềm tin mà con người dành cho chúng cũng mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Có liên quan đến tín ngưỡng hay không?

Đôi khi niềm tin vào lời nguyền cũng lan truyền cùng với tín ngưỡng, như trường hợp xảy ra vào năm 2005 khi nhà truyền giáo Tin Lành nổi tiếng John Hagee (lời xác nhận của ông rất có sức hút và được ứng viên tổng thổng John McCain tiếp nhận) nói rằng cơn bão Katrina xảy ra là do Chúa phẫn nộ với đoàn diễu hành khêu gợi được lên lịch diễn ra vào thứ hai đúng ngày xảy ra cơn bão.

Hagee lặp lại niềm tin của mình vào năm 2006 rằng: “Tôi tin rằng New Orleans đã khiến Chúa tức giận, nên họ phải hứng chịu hình phạt của Chúa vì điều đó”.

Điều này có thể khiến mọi người cho rằng tín ngưỡng và các niềm tin kỳ quái có quan hệ với nhau.

Nhưng trong một cuộc khảo sát năm 2004, các nhà nghiên cứu thuộc đại học Baylor lại phát hiện ra điều ngược lại.

Rod Stark – thành viên nhóm nghiên cứu – cho biết: “Niềm tin vào những điều kỳ quái không hề liên quan đến niềm tin tôn giáo”.

Một nghiên cứu khác thực hiện với 391 sinh viên đại học tại Hoa Kỳ thực hiện vào năm 2000 phát hiển a rằng những người tham gia không tin vào đạo Tin Lành lại đa số tin vào thuyết đầu thai, sự liên hệ với người chết, UFO, thần giao cách cảm, tiên tri, trang thái xuất thần hay cứu chữa. Những người có tin vào đạo Tin Lành lại có xu hướng tích trữ những thông tin kỳ quái thấp nhất. Các nhà nghiên cứu thuộc đại học Wheaton viết: “Nghiên cứu phản ánh phần nào quan điểm của những người theo đạo Cơ đốc xem trọng những hình phạt trong kinh thánh đối với các hoạt động dị thường”.

Bức ảnh được người thợ săn Rick Jacobs cung cấp vào thứ 2 ngày 29 tháng 10 năm 2007 cho thấy hình ảnh được máy ảnh chụo tự động tại Rừng quốc gia Allegheny, bang Pennsylvania vào ngày 16 tháng 9 năm 2007. Điều chắc chắn duy nhất về sinh vật lọt vào ống kính của người thợ săn là một số người đã đưa ra cái ý niệm về yêu quái khổng lồ, hay còn gọi là bigfoot (chân lớn). Những người khác lại cho rằng đó chỉ là một con gấu bị viêm da nặng. (Ảnh: AP Photo/ Rick Jacobs)

Nhà tâm lý học Cronk cũng đã thực hiện một cuộc khảo sát nhỏ với 80 sinh viên đại học nhưng lại không hề phát hiện ra mối liên hệ nào giữa tín ngưỡng và niềm tin huyền bí.

Nhưng một nghiên cứu được thực hiện vào năm 2002 tại Canada lại phát hiện ra mối liên hệ giữa niềm tin tôn giáo vào niềm tin huyền bí. Cronk phát hiện ra điều đó trong số nhiều lời giải đáp khác, người Canada không có hệ thống niềm tin giống người Mỹ.

Cronk cho biết: “Tôi đoán rằng tín ngưỡng có liên quan đến cách mà bạn được nuôi dưỡng, nhưng ít liên hệ đến di truyền. Những người có tính nhạy cảm di truyền cao đối với “kiến thức dựa trên niềm tin” có thể có tín ngưỡng mạnh hoặc sẽ có niềm tin vào những điều huyền bí tùy thuộc theo cách mà họ được nuôi dưỡng. Những người ít nhạy cảm với cách hình thành niềm tin nói trên có thể sẽ vẫn có tín ngưỡng mạnh nếu họ sinh trưởng trong một gia đình có tôn giáo”.

Tín ngưỡng và huyền bí

Mencken – nhà xã hội học thuộc đại học Baylor – cho rằng tục hiến tế và dấu thánh (để ngăn các suy nghĩ không xâm nhập vào quy tắc của dòng tộc) đã giúp tín ngưỡng tránh xa những điều huyến bí. Ông có hai bài báo sắp được công bố dựa trên một nghiên cứu quy mô quốc gia với sự tham gia của 1700 người.

Bài báo đầu tiên sẽ được công bố trên tờ Sociology of Religion vào năm 2009 tiết lộ:

“Trong số những người theo đạo Cơ đốc, những người đi nhà thờ thường xuyên (tiếp xúc với dấu thánh và tục tế lễ trong giáo đoàn) rất ít tin vào những điều huyền bí. Ngược lại, những người theo đạo Cơ đốc không thường xuyên đi nhà thờ (chỉ khoảng 1 đến 2 lần trong năm) lại có xu hướng tin vào những điều huyền bí cao nhất”.

Đây là bức ảnh chụp năm 1977 được tráng rửa từ tấm phim 16 mm của Ivan Max cho thấy hình ảnh Big Foot huyền thoại trên ngọn đồi ở miền bắc California. (Ảnh: AP Photo/File)

Với nhóm thứ ba, ông gọi là những người theo chủ nghĩa tự nhiên, không có quan điểm siêu nhiên, không theo đạo Cơ đốc hay tin vào những điều huyền bí.

Một bài viết khác sẽ được công bố vào tháng 12 trên tờ Review of Religious Research cho thấy những người đi nhà thờ “có xu hướng xem tử vi, xin ý kiến tâm linh, hay mua các vật dụng của giáo phái tin vào những điều thần bí ít nhất”. “Tuy nhiên trong số những người theo đạo Cơ đốc không đi nhà thờ, tỉ lệ những người mang các hiện tượng kể trên cao hơn nhiều”.

Được giáo dục để tin

Tuy nhiên việc định hình một người tin vào Bigfoot đặc trưng lại đầy thử thách cũng giống như việc xác định phương pháp khoa học của tâm linh.

Stark cho biết: “Đáng ngạc nhiên là những người tin vào những điều huyền bí không hề có liên quan đến giáo dục. Ph.D giống như các ký tự bị bỏ rơi trong trường học để mà tin vào Bigfoot, quái vật hồ Loch Ness, ma quỷ, vân vân”.

Nghiên cứu thực hiện với các sinh viên đại học vào năm 2006 do Bryan Farga thuộc đại học thành phố Oklahoma cùng với Gary Steward Jr. thuộc đại học trung tâm Oklahoma đã mang lại kết luận tương tự. Niềm tin vào những điều huyền bí – từ thuật tử vi cho đến việc giao thiệp với người đã chết – tăng lên ở bậc đại học, từ 23% ở sinh viên năm thứ nhất cho đến 31% ở các sinh viên năm sau và 34% ở các nghiên cứu sinh.

Bader – nhà xã hội học thuộc đại học Baylor – cùng các cộng sự đã phối hợp với tổ chức Gallup để thực hiện một khảo sát quốc gia với sự tham gia của 1721 người vào năm 2005. Khảo sát của họ đã có được con số gần 30% số người tham dự tin rằng có thể ảnh hưởng tới thế giới tự nhiên chỉ nhờ ý nghĩ. Khoảng 30% người khôgn chắc chắn về quan điểm này. Trên 20% cho rằng có thể giao tiếp với người đã chết. Gần 40% tin rằng nhà có ma ám.

Khi được hỏi “liệu có ngày nào đó khoa học sẽ phát hiện được các sinh vật như Bigfoot và quái vật hồ Loch Ness hay không”, 18,8% đã đồng ý trong khi 25,9% không chắc chắn.

Trong một ngôi làng xa xôi trên dãy Himalaya, niềm tin vào họ hàng của Bigfoot là người tuyết Himalaya đối với một số người chính là biểu hiện của sự ngu dốt.

Các phương tiên truyền thông đại chúng mất trí

Các tin tức quảng cáo phiến diện có ở khắp nơi về những điều huyền bí ngày nay, dù là ở trên tivi hay trên Internet, đều làm lan truyền những chuyện hoang đường cũng như những chuyện dân gian khéo léo hơn bất cứ một người kể chuyện nào. Những chuyện hoang đường và niềm tin giả trang thành tin tức và sự kiện, đáp ứng cơn khát 24 giờ một ngày, 7 ngày một tuần của những người dễ bị lung lay.

Các nhà khoa học đang phải đối mặt với nhiệm vụ không tưởng: chứng minh một thứ không hề tồn tại. Chúng ta có thể chứng minh viên đá tồn tại. Nhưng chúng ta không thể chứng minh Bigfoot hay ma quỷ hay thần thành không tồn tại. Những người cung cấp các đồ dùng có hình Bigfoot hay ngành tâm linh kiếm ra tiền lại biết điều này rất rõ.

Cronk chỉ ra rằng: “Rất nhiều người có khả năng huyền bí khẳng định năng lực của họ chỉ đôi lúc phát huy, hay năng lực không linh ứng nếu như có người nào đó không tin ở trong phòng”.

Trong trường hợp xét nghiệm ADN của Bigfoot vào tuần trước, người đề xuất Tom Biscardi (mới đây ông vừa sản xuất một bộ phim về Bigfoot, ông cũng có hứng thú với các tin tức báo chí gây tò mò) đã khéo léo né tránh viên đạn làm bùng nổ chuyện hoang đường bằng cách khẳng định mẫu ADN đã bị hỏng.

Tiền thậm chí cũng thúc đẩy cả luật pháp nhìn nhận theo một cách khác.

Về vụ phát hiện con chupacabra tuần trước tại Cuero, Texas, Zavesky – quận trưởng cảnh sát hạt DeWitt nói: “Thật thú vị. Chúng ta vẫn không biết nó là con gì”.

Tất nhiên hạt của ông, đặc biệt là thị trấn Cuero, đã được đặt cho cái tên “Thủ đô Chupacabra của thế giới” đồng thời thu được rất nhiều lợi nhuận từ khách du lịch đến thăm “con quái vật”

Trong khi vị quận trưởng cảnh sát rất lo lắng liệu có con vật hút máu dê ẩn náu trong thị trấn hay không, Zavesky lại chẳng hề vội vã đi bắn con quái vật rồi dập tắt câu chuyện hoang đường. Ông nói: “Nó mang lại cho chúng tôi sự quan tâm của mọi người. Chúng tôi chưa sẵn sàng để chấm dứt chuyện này”.


Theo LiveScience

Những sai lầm ngớ ngẩn khi viết blog

Những lỗi khó chiụ nhưng phổ biến khiến blog không được ai quan tâm tìm đọc, mà đôi khi chính chủ nhân cũng không hề hay biết.

Không được bình luận trong blog

Bạn sẽ khó chịu đến nhường nào nếu đọc một bài viết thú vị, muốn bình luận nhưng .. phần bình luận (comment) đã bị tắt? Tệ hơn, bạn hăm hở gõ vài dòng comment, nhưng khi nhấn "gửi" lại bị đòi hỏi điền địa chỉ email hoặc .. đăng kí làm thành viên dịch vụ. Ở Việt Nam, Yahoo! 360 là ngoại lệ do nhà nhà, người người dùng Yahoo Messenger để chat, do đó ít người để ý đến tầm quan trọng của mục comment. Nhưng nếu mới chuyển từ Y!360 sang dịch vụ khác, đặc biệt là các dịch vụ blog trong nước, bạn cần đảm bảo "ngôi nhà mới" cho phép độc giả "chat chit" với mình dễ dàng.

"Xào nấu" từ blog khác

Các blogger lười viết nhưng thích lang thang trên mạng thường thói quên "vác" bài người khác về blog mình . Nhưng trong nhiều trường hợp, blogger thản nhiên "bê nguyên" bài viết về mà "quên" mất tên tác giả, tin tưởng "ở trên mạng nào biết mình là ai". Một số blogger khác "nhặt nhạnh" rồi "xào nấu" thêm vào nội dung gốc, sau đó đề tên mình làm tác giả. Cách này có thể che mắt người đọc một thời gian, nhưng họ sẽ nhanh chóng bỏ rơi blog nếu phát hiện sự thật.

Nhồi nhét quá nhiều link vào bài viết

Một số blog "nhái" theo phong cách báo chí "nửa mùa", nhồi nhét hàng tá đường dẫn đến site, diễn đàn v.v.. để tăng sức nặng cho bài viết của mình. Rất tiếc, không ai đủ thời gian và kiên nhẫn đi theo tất cả đường dẫn đó - vài câu ngắn gọn tóm tắt ý là quá đủ.

Khiếu thẩm mĩ tồi tệ

Blogger có kinh nghiệm luôn biết cân đối bố cục cho "con cưng" của mình

Nhiều blogger trẻ cố gắng nhồi nhét vô số font chữ lạ mắt, các ảnh nền blog sặc sỡ và rất nhiều mặt cười rối rắm vào blog, khiến ảnh nền và chữ lẫn lộn. Blog dạng này có thể thu hút các bạn trẻ "xì tin", nhưng làm phần lớn còn lại khó chịu. Không phải ngẫu nhiên các blogger nổi tiếng đều chọn màu nền đen, chữ có tông màu ấm dịu, với kich thước font chữ lớn hơn bình thường một chút.

"Tôi bận quá, hôm nay không có bài viết nào mới"

Thực tế, blog không nhất thiết phải có bài đều đặn - blogger cũng là người có cuộc sống riêng tư bận bịu. Nhưng nếu viết hẳn một entry chỉ để "thanh minh" khiến người đọc vào xem và "mừng hụt", bạn đang gây khó chịu cho người đọc.

Kể lể đời tư lên blog

Đây thường là những tin quá cá nhân không ai quan tâm, như "tôi đi mua giày mới, tôi đi mua quần áo mới". Blog chỉ tập trung những thông tin cá nhân vô nghĩa như thế sẽ không bao giờ có người đọc (tất nhiên, trừ trường hợp bạn chỉ viết giải trí mà không cần người khác quan tâm mình viết gì).

Blog không có sẵn RSS hoặc bất cứ cách thức cập nhật bài viết thuận tiện nào khác

Công cụ đọc tin RSS được nhiều người dùng hơn vẫn tưởng, thậm chí ngay trình duyệt Firefox cũng có khả năng nhận diện RSS feed tự động. Nếu bạn đầu tư viết blog thay vì viết lan man, việc đầu tiên cần làm là giúp người đọc cập nhật tin trên "trang chủ" của mình một cách dễ dàng.

Blogger "không tên không tuổi"

Không phải ai cũng thích viết vào phần comment, đặc biệt nếu blog được viết theo hướng cập nhật tin tức liên tục, hoặc tin có chiều sâu. Những tin tức "nóng nhất" sẽ do độc giả mang tới các nhà báo-blogger qua nickname Yahoo Messenger được đặt trên blog. Những ý kiến trao đổi có giá trị nhất cũng sẽ đến từ các email của người đọc.

Những kinh nghiệm trên chỉ hữu dụng với các blogger viết bài cung cấp thông tin cho độc giả, thay vì viết cho bản thân "xả stress" hoặc chỉ dành cho người thân, bạn bè v.v.. Bạn hoàn toàn có thể phớt lờ chúng nếu... không có nhu cầu đổi mới blog, hoặc không muốn sản phẩm tinh thần của mình được nhiều người biết tới!

Theo Dân Trí